Mẹ yêu con nhưng mẹ chưa phải là người mẹ tốt


Đáng lẽ ra mẹ đã phải viết cho con từ lâu lắm rồi, để lưu lại những khoảnh khắc, những kỷ niệm đáng nhớ nhất, vậy mà mẹ không làm, chủ yếu vì mẹ quá lười, mẹ viện dẫn nhiều lý do để chưa phải viết cho con ngay.

Ads: Phương pháp dạy trẻ tự kỷ hiệu quả cao, đến từ Mỹ, được áp dụng trên 100 quốc gia!

Ngày hôm nay mẹ được nghỉ, nhưng cũng là ngày mẹ cảm thấy buồn bực nhất, mẹ muốn ngày nào cũng đi làm để không phải chứng kiến những lúc con không ngoan. Mẹ thật xấu xa phải không con.
Ngày hôm nay cũng là ngày con hư nhất, con khóc lóc, ăn vạ, gào thét suốt cả ngày. Chưa khi nào mẹ thấy con như thế. Mẹ không thể hiểu nổi tại làm sao? Đang chơi ngoan ngoãn, bình thường mà tự nhiên con lăn đùng ra khóc, bứt rứt, khó chịu và có những hành vi thật lạ. Mẹ không thể hiểu lý do. Dù tìm đủ mọi cách, từ dỗ dành, đáp ứng mọi nhu cầu của con, cho đến quát tháo, dọa nạt, và cuối cùng là đánh con thật nhiều, thật đau, cuối cùng, mẹ vẫn bất lực trước con. Và tối nay, khi không thể làm gì được nữa, mẹ bật điện lên và cứ thế ngồi khóc, thế mà không hiểu tại sao con lại nhìn mẹ chăm chú, rồi tự nhiên im bặt, lấy giấy ăn lau lên mặt (bắt chước giống mẹ đang lau nước mắt đây mà) rồi nằm xuống, một lúc sau thì ngủ. Nhìn má con còn hằn đỏ bàn tay của mẹ, mẹ giận bản thân mình quá. Vì con đâu đã biết nói để thể hiện nhu cầu của mình. Và đến mẹ mà còn không thể hiểu con, kiên nhẫn với con của mình đây thì sao lại đòi hỏi con phải ngoan ngoãn làm theo đúng ý mẹ phải không con?
Từ khi biết con là trẻ tự kỷ, mẹ quyết tâm phải chính mình dạy con, sát cánh cùng con trên chặng đường dài, mẹ đã không nề hà quãng thời gian học hành vất vả, mệt mỏi, chán nản vì phải xa nhà, xa các con và mẹ nghĩ rằng có học, có kiến thức thì mới dạy con được tốt nhất. Thế nhưng dạy con chưa được bao lâu thì mẹ lại nản. Có lẽ lại do là tính mẹ thiếu kiên trì chứ không hẳn con hay cả thèm chóng chán.
Cho con đi học mầm non tư thục với hy vọng cô sẽ dạy con theo giáo án, chương trình mẹ đưa. Cô đã hứa, và cô không làm. Vì cô còn phải làm kinh tế mà con. Lớp học đông như thế, không gian học như thế, làm sao cô có thời gian chú ý đến con và dạy riêng cho con cũng như một vài bạn nữa giống như con được. Chỉ có con của mẹ là thiệt thòi thôi. Mẹ đi làm cả ngày, tối chỉ dạy con được 1 tiếng vì phải cho con tắm giặt, con ăn rồi đi ngủ sớm để mai còn đến lớp chứ. Mẹ không khỏi lo lắng, hoang mang không biết sắp hết “giai đoạn vàng” mà con chưa học được nhiều thì sẽ ra làm sao nữa.
Sự thiệt thòi của mẹ con mình vì sống ở tỉnh lẻ mới thế con nhỉ. Trường công thì quá tải, tư thục mới có mỗi trường con đang theo học đây. Cô giáo dạy đặc biệt không có, vì thế mẹ mới thành cô giáo bất đắc dĩ duy nhất của con. Và mẹ tự thấy mẹ đã không làm tốt vai trò này. Có lẽ vì con ít sợ mẹ, mẹ lại tuy thừa nghiêm khắc nhưng thiếu kiên trì, thiếu phương pháp sư phạm để dạy con. Mẹ sẽ còn phải học dài dài, phải dạy con thật nhiều hơn nữa. Hai mẹ con mình cùng cố gắng con nhé.

Mẹ KM

SHARE

tuvantretuky.com

THE SON-RISE PROGRAM - "BƯỚC KHỞI ĐẦU TỐT NHẤT CHO PHỤ HUYNH VÀ TRẺ TỰ KỶ".

    Blogger Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét