Hành trình nuôi con của mẹ có con bị tự kỷ tăng động


Một tuần nay con đã biết hát theo,con hát được hết giai điệu của 5 bài hát quen thuộc.Tuy giọng điệu và ngôn ngữ của con chỉ bằng em bé 1 tuổi thôi nhưng mẹ rất vui.Con bắt chước mẹ làm mọi việc.Con đã tự biết xúc cơm ăn.Con đã nhận biết được nhiều hơn trước,biết sợ khi đi ngoài đường chứ không còn chạy ầm ầm như trước nữa.Hơn 2 năm qua mẹ theo con,dạy con từng thứ nhỏ nhặt nhất.Mặc dù bây giờ con vẫn tăng động, vẫn ăn vạ nhưng so với thời gian trước thì con đã tiến bộ rất nhiều rồi. Buổi sáng trước khi đi học con đã biết chào,biết đóng cửa. Hỏi con mình sẽ đi đâu thì con đã biết nói con đi học. Ôi đúng là niềm vui của một mẹ Vip. Những điều nhỏ nhặt nhất so với trẻ bình thường thì với Vip lại là một thành công lớn.
Bây giờ con đã hiểu khi được nhắc nhở. Duy nhất mẹ vẫn buồn là con còn hay ăn vạ quá mà mẹ thì không biết cách xử lý vụ này. Chỉ cố gắng không tạo ra những tình huống mà mẹ biết chắc con sẽ không đồng ý và lúc đó bài ca ăn vạ lại bắt đầu thôi. Nhìn các bạn khác không gặp nhiều vấn đề hành vi mà mẹ thấy thèm quá đi cơ. Lúc bình thường con đáng yêu bao nhiêu thì lúc ăn vạ con lại đáng ghét quá. Nhiều lúc làm mẹ cũng không giữ nổi bình tĩnh nữa.
_______________________
Bé nhà em tiến bộ phải nói là rất chậm nhưng em vẫn kiên nhẫn đợi chờ. Em không bao giờ có tư tưởng chán nản vì suy nghĩ của em là “mẹ mà nản thì không làm được gì cho con” và vì vậy con sẽ lại càng chậm tiến bộ và càng làm mất thời gian của con luôn. Ở nhà thì con chỉ sợ mẹ nhất và cũng hợp tác với mẹ nhất. Bố thì được cái chịu khó đưa con đi học và thỉnh thoảng trông con hộ thôi. Nhưng bố thì lại rất chiều con nên con chẳng sợ bố,bố chưa kịp quát con đã ăn vạ trước rồi. Nhà lại có bà nội nữa,bà thương con sót cháu nên không đồng ý với những cách quản lí hành vi của mẹ. Bà cứ làm như mình không sót con mình ấy. Cũng chính vì thế mà khâu quản lí hành vi của nhà em vô cùng nan giải các mẹ à.

Hôm nay mẹ sang trường đón con buổi trưa để 2h chiều con học nơi khác.Trời nắng các cô nhìn con ai cũng phải xót ruột vì thấy 2 mẹ con vất vả. Người không biết thì bảo “Nó mới bé tí cho học gì mà học nhiều thế?”,ai biết con tự kỷ tăng động rồi thì động viên “thôi 2 mẹ con cố gắng lên nhé,dạo này con cũng biết nhiều hơn rồi đấy”. Cũng may là con vào học được một ngôi trường các cô rất thông cảm và hỗ trợ con nhiều. Dạo này nhìn con tập thể dục mẹ cũng cảm thấy phần khởi hơn. Khi bắt đầu vào lớp 3 tuổi con không thể đứng yên được lấy 1 phút,con chạy khắp vòng quanh các bạn và cười khanh khách ai nhìn thấy cũng phải nói “con nhà ai mà hư thế không nghe lời cô gì hết” Con bây giờ đã có thể đứng trong giờ thể dục được 15 phút mà không cần có cô đứng kèm bên cạnh nữa,con cũng bắt trước được một số động tác đơn giản. Hàng ngày nhìn con thì thấy con tiến bộ rất chậm nhưng so sánh với thời gian thì mẹ đã thấy thành quả công sức của mẹ dành cho con đã được gặt hái đôi chút.Cảm ơn con rât nhiều,càng ngày mẹ càng thấy niềm hi vọng của mẹ càng được nhân lên.
Bé nhà em ở nhà thì mẹ chỉ cần lừ mắt là nín ngay và ngồi yên một góc nhưng ra ngoài môi trường đông người thì em chưa biết cách xử lí triệt để,dạo này cứ cho đi nhiều để tìm các phản ứng và tìm cách khắc phục ạ. Bố mẹ nào có kinh nghiệm sử lí ở ngoài cùng chia sẻ kinh nghiệm nhé.
Bây giờ đang ngồi viết bài mà con trai cầm đồ matxa để đấm lưng cho mẹ này. Nhiều lúc thấy hạnh phúc lắm vì con nhà em rất tình cảm với mẹ. Mẹ đi làm về là quýnh quáng lên chạy ra mở của đón mẹ. Nhớ lại lúc mẹ mới đi làm con còn dỗi không thèm chơi với mẹ,không thèm ngủ với mẹ hẳn 1 tuần. Bé nhà em lại hay tủi thân nữa,hơi tí là nước mắt ngắn nước mắt dài. Bây giờ cũng vậy,cứ thấy mẹ sách túi là sợ mẹ đi làm,nhìn thương lắm cơ.
Nói đi nói lại thì con em vẫn là hành vi. Khi con học giờ cá nhân thì ok lắm. Dạo này con thích học và lại học rất hợp tác với cả cô và mẹ. Lại có vẻ thích cả đi học ở trường mầm non nữa. Sáng ngày ra là tìm dép,sách, ba lô rồi miệng thì cứ “đi học,đi học”. Thôi thì cứ cố gắng vậy,em luôn lấy chữ “Nhẫn”làm niềm tin để dạy con mà. Cảm ơn mọi người đã động viên em nhé.Chúng ta cùng cố gắng vì tương lai của các con.
SHARE

tuvantretuky.com

THE SON-RISE PROGRAM - "BƯỚC KHỞI ĐẦU TỐT NHẤT CHO PHỤ HUYNH VÀ TRẺ TỰ KỶ".

    Blogger Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét