Viết cho con gái tự kỷ

Con gái tự kỷ

     Con gái yêu quí của mẹ,
   Mẹ biết con chẳng bao giờ đọc và hiểu được những dòng này mẹ viết cho con. Nhưng con gái ơi, mẹ biết là con rất hiểu và cảm nhận được tình yêu thương mà mẹ dành cho con. Chỉ ngần ấy thôi, là mẹ mãn nguyện rồi.


     Mẹ đã sinh con ra với chứng rối loạn tự kỷ mà đến bây giờ khoa học vẫn còn bó tay.  Nhưng rồi sao chứ? Mẹ vẫn có con gái bên cạnh, để mẹ được hôn, và được con hôn lại. Chừng đó là đủ rồi con gái à... Với con, mẹ biết là mẹ sẽ không có được những kỳ vọng như những người mẹ khác. Nhưng mẹ sẽ cho con biết một bí mật nhé: con gái của mẹ đã cho mẹ thật nhiều.
     Mỗi buổi sáng thức dậy, mẹ rất vui vì thấy được nụ cười và tiếng “giggling” của con. Âm điệu này mẹ quen thuộc lắm, đến nỗi trong cả giấc ngủ, mẹ cũng nghe được. Bởi vậy, con hãy luôn vui vẻ nha con.
     Ðiều làm cho mẹ và ba đau lòng nhất là tiếng khóc của con. Cả ngày hôm qua con không được khỏe nên con phải ở nhà. Mẹ đi làm về và thức với con. Chiều khi ba về và cả nhà đi ăn ngoài, mẹ mệt đến phờ người. Vậy mà nhìn con gái của mẹ chưng diện lên và cười thật là tươi, mẹ thấy khỏe liền.
     Con gái của mẹ ơi, dù bị tự kỷ nhưng con quá thông minh. Con luôn luôn tìm ra những trò phá phách mà lúc nào cũng cho ba mẹ phải động não mới “đối phó” được với con. Ðiều này làm cho cuộc sống của ba mẹ không bao giờ nhàm chán. Làm sao mà nhàm chán được, khi mà mỗi một ngày, con đều nghĩ ra những trò chơi mới làm cho ba mẹ trở tay không kịp. Nhưng mà con gái ơi, mẹ không trách con đâu. Vì điều này cho ba mẹ biết là con là một đứa bé thông minh, chỉ vì trời cho con khác người mà thôi. Chẳng sao cả, vì con là con của mẹ. Con thừa hưởng cái nghịch ngợm của mẹ.
     Con đã cho mẹ một khả năng chịu đựng tuyệt vời. Mẹ biết mẹ sinh ra đã là người không nhẫn nại lắm. Nhờ có con, mẹ có được tính kiên trì bền bỉ. Chính điều này đã giúp mẹ thành công. Ðến giờ này mẹ có thể nói điều này, ít ra là với con gái của mẹ. Chẳng những trong công việc học hành, mà trong cuộc sống hằng ngày và chốn làm việc, sự nhẫn nại này đã làm cho mẹ rất thành công. Ngày trước, nhất là khi còn học đại học, mẹ như con ngựa non háu đá, rất thích gây sự. Con gái à, bây giờ mẹ đã hết tính đó rồi. Cám ơn con nhé!
     Chính con là người đã giúp cho tình yêu của ba và mẹ bền chặt hơn. Người ta đổ lỗi cho những đứa bé tật nguyền đã làm cho rạn nứt tình yêu giữa cha mẹ chúng. Nhưng con thì không. Bởi vì, khi ba nhìn con, ba thấy mẹ trong con. Khi mẹ ngắm con gái xinh xắn của mẹ, mẹ lại thấy hình ảnh của ba con. Con khôn lắm nhé, con giống cả hai người. Mỗi một ngày, dù nói chuyện trực tiếp hay qua điện thoại, con luôn luôn là đề tài của ba mẹ. Mà đề tài này chẳng bao giờ nhàm chán cả.
     Con cũng là người giúp cho em con trở thành một cậu bé rất có trách nhiệm. Từ lúc ba tuổi, Ri đã cảm nhận là mình có một người chị không bình thường nên Ri bỗng nhiên trở thành người vệ sĩ của con. Con đã dạy cho Ri tính nhường nhịn và cảm thông, mà mẹ thấy ít có đứa trẻ nào ở tuổi đó có được. Mẹ hy vọng là với cái tính này, em con sẽ trở thành một người có trái tim nhân từ.
     Tina ơi, chỉ có một điều làm cho mẹ ân hận là những năm tháng chúng ta mới đến xứ người, mẹ đã vì mưu sinh mà bỏ bê con. Từ 6 giờ sáng, con đã bị đưa đi nhà giữ trẻ. Trời lạnh cắt da mà mẹ phải đưa con sang nhà người ta để đi làm. Rồi cả ngày, con phải lê la dưới sàn nhà của người ta cho đến khi ba về đón. Mẹ ham làm đến nỗi mẹ bỏ lỡ cái cơ hội được ngắm những bước đi đầu tiên của con. Khi mẹ về thì bà Năm nói: “Hôm nay Tina đi được mấy bước từ bàn rồi qua sofa.” Mẹ xin lỗi con nhé. Thật tình lúc đó mẹ không làm gì khác được. Nhưng mẹ ân hận lắm. Bởi vậy bây giờ mẹ chỉ muốn ở bên con càng nhiều càng tốt. Cô giáo không đưa con đến trường được thì mẹ cũng chẳng cảm thấy khó chịu. Vì như vậy, mẹ có cơ hội để chở con đến trường, được nghe con ngồi sau lưng mẹ, nghêu ngao hát bằng thứ ngôn ngữ của con. Bài hát đó chỉ có mình con hiểu, nhưng mẹ rất thích nghe vì mẹ biết con gái của mẹ vui mới hát. Như vậy là mẹ mãn nguyện rồi.
     Con gái yêu của mẹ. Cám ơn con đã ra đời và làm con gái của mẹ. Hôm nay con tròn 14 tuổi. Con gái của mẹ giờ lớn lắm rồi, và đẹp tươi như hoa, ít ra trong mắt của mẹ. Mẹ chúc mừng sinh nhật con. Mẹ chúc con mãi mãi vui vẻ và khỏe mạnh như hiện giờ. Hãy luôn luôn cười tươi để cho mẹ ngắm, con gái nhé!

      PS:  Cảm ơn chị Thanh Hằng cho phép đăng bài Viết Cho Con Gái Tự Kỷ.
SHARE

tuvantretuky.com

THE SON-RISE PROGRAM - "BƯỚC KHỞI ĐẦU TỐT NHẤT CHO PHỤ HUYNH VÀ TRẺ TỰ KỶ".

    Blogger Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét